Tưởng các cụ già tới cữ " lục thập nhi nhĩ thuận", sáu mươi tuổi nghe gì cũng thuận cả, như Khổng Tử nói thì chẳng còn sợ cái gì nữa cho nên chẳng còn phải chào hỏi ai nữa, cứ " mục hạ vô nhân", dưới mắt chả có ai đi thì đã sao? Ấy vậy mà hóa ra các cụ vẫn còn sợ, ấy là sợ mang tiếng không có văn hóa.