Có chàng trai viết lên câyLời yêu thương cô gái ấyMối tình như gió như mâyNhiều năm trôi qua vẫn thấyGiống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơCó khi trong tiềm thức ngỡ là mơCâu chuyện đã rất xa xôiNiềm riêng không ai biết tớiHai người sống ở hai nơiTừ lâu không đi sát lốiChỉ thương có người vẫn hoài gìn giữ nhiều luyến lưuMỗi khi nhớ đôi mắt biếc như thời chưa biết buồn đauNgày cô ấy đi theo nơi phồn hoaChàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gìKhông ai hiểu thấu vì tình yêu những đứa trẻ con thìVu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thếĐời muôn ngả mang số kiếp đổi thayRồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậyCó một người vẫn vậy thì ra xa nhau là mất thôiTay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn bồi hồi trọn đời-